Mưa! Phố buồn và một cô bé lang trang trên phố mưa...

Một mình nó lang thang ngoài phố. Mưa! Lạnh lẽo. Ở phố cao nguyên này, tháng 6 bắt đầu cả chuỗi ngày mưa dằng dặc. Đã sang mùa, cuối tháng 9 rồi mà vẫn không ngơi. Mưa khiến người ta muốn ở nhà, được nằm trong chăn đệm ấm áp. Chả thế mà phố chưa khuya nhưng đã vắng lặng, thi thoảng có đôi người vội vã đi trong mưa, vội vã để được trở về ngôi nhà của họ.

Nó cũng đang tự hỏi mình, đã biết trước những ngày mưa buồn thế này tại sao vẫn từ bỏ Sài Gòn náo nhiệt, khô ráo trở về đây, trở về với những nỗi u ám vây quanh nó?

Mưa dài lê thê, cả trời đất được bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo. Nó cứ dạo bước trong cái không gian ấy, mặc cho những cơn mưa quất vào mặt, ngấm vào da thịt nó.

Lạnh, nhưng nó vẫn chưa muốn về nhà. Không biết đã là lần sinh nhật thứ bao nhiêu nó buồn đến thế này. Cuộc sống mưu sinh khiến ba mẹ nó mang bao gánh nặng, không còn nhớ đến sinh nhật của nó. Mẹ sinh nó vào những ngày mưa, vì thế dù như thế nào nó cũng cố gắng trở về cái phố cao nguyên nhỏ bé này để được cảm nhận nguyên vẹn những ngày mưa của 20 năm sau.

Phố mưa, và bàn chân đơn lẻ...

Trong cái lạnh, mùi khoai nướng quyến rũ cái bụng rỗng tuếch của nó. Ánh mắt nó tìm kiếm, và chợt sáng lên khi thấy chiếc xe đẩy cùng chiếc lều được căng bên cạnh. Một cảm giác ấm áp bao trùm khi nó bước vào. Mỗi chiếc bàn được thắp một ngọn nến nhỏ đủ để hai người ngồi đối diện nhìn thấy mặt nhau.

Nó lặng lẽ quan sát, chiếc lò than đỏ rực, cháy nổ lép bép, những củ khoai được người phụ nữ bán hàng lật đều một cách nhanh nhẹn, bốc hơi nghi ngút. Ngọn nến trước mặt nó cũng lung linh, huyền ảo không kém:

“Một chiếc bánh sinh nhật cùng 20 ngọn nến rực sáng, xung quanh nó là ba mẹ, bạn bè nó và anh… Tất cả cùng chia sẻ niềm vui chào đời với nó. Mắt nó cũng lấp lánh như những ngọn nến kia.”

“Chúc cháu ngon miệng!”, nó giật bắn người, trở về với thực tại. Bạn bè không nhớ đến, anh - người nó có tình cảm bấy lâu cũng chối từ nó. Những giọt nước mắt thi nhau lăn xuống đôi gò má. Vị ngọt bở của khoai đã trở nên đắng nghét trong miệng nó.

Nó chạy thục mạng trong mưa, những bước chân đưa nó trở về hàng dâm bụt quen thuộc. Nơi đó, ba mẹ nó vẫn ngồi ngoài hiên lo âu chờ nó…

theo kênh14

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "Mưa phố…"

Write a comment