Tình Yêu? Lâu lắm rồi chẳng mấy khi nghĩ quá nhiều đến khái niệm đó, chẳng mấy khi tự đặt cho mình một cái dấu chấm hỏi cho con tim bớt khờ khạo... Dù vẫn yêu, vẫn nhớ... vẫn ngốc nghếch, vẫn dại khờ vì thứ tình cảm không trẻ con, không người lớn ấy...

Anh bảo rằng... Tình Yêu... là chân thành, là rung động, là không khoả lấp không gian... Tình Yêu không phức tạp, cũng chẳng quá đơn giản... Có một người để yêu, có lẽ đã là hạnh phúc...

Từ lúc lớn hơn, biết nhung nhớ, biết yêu thương... biết rằng Tình Yêu không chỉ là giấc mơ nàng công chúa mong tìm được chàng hoàng tử. Lúc nào cũng ngốc nghếch tin rằng rồi sẽ có một chàng hoàng tử sẽ đến tìm em... Ngốc xít... Em chẳng bao giờ là nàng công chúa thì làm sao gặp được hoàng tử!

Ừ, đúng rồi... chẳng có chàng hoàng tử, chẳng có nàng tiên, chẳng có phép nhiệm màu, chỉ có Anh thôi!

Đôi lúc tự hỏi: không biết trước khi anh đến em có đi tìm anh không nhỉ?

Người ta bảo rằng: đừng đi tìm Tình Yêu... để tự nó đến. Em chẳng biết điều đó có đúng không, chỉ thỉnh thoảng thấy con tim mình mỏi mệt khi mải kiếm tìm, khi lúc nào cũng mong muốn mình có một bờ vai để dựa vào mỗi khi đau, khi buồn và cả khi thấy mình đang vui. Đến lúc em dừng lại không tìm nữa thì anh đến.

Em đã không tìm, em đã để cho nó tự đến... nhưng em sẽ không để cho nó tự đi. Em sẽ không để cho Tình Yêu của mình ra đi!

Em ghét sự chia ly... ghét bị bỏ rơi... ghét những thứ mong manh.

Tình Yêu là gì?

Anh đúng! Là chân thành, là rung động! Dường như bao giờ nói về cuộc sống, nói về những vấn đề to tát như thế này em cũng thấy anh đúng.

Em nhìn thấy sự chân thành, em có những rung động... Em còn muốn có cả sự nỗ lực. Nỗ lực để có và giữ lấy tình yêu của chính mình, để có một tình yêu - có anh!

Em biết trong mắt anh em trẻ con, em tồ, em ngốc nghếch... em còn biết trong suy nghĩ của anh còn có cả một khoảng cách tuổi tác... Không quá lớn, không làm anh lo sợ... nhưng nó là cả một chuỗi những khác biệt.

Yêu anh, em thấy mình lớn hơn nhiều. Biết lo lắng cho tương lai, biết hoạch định những việc cần làm, biết cố gắng thực hiện những điều mình nghĩ, mình muốn; biết thức dậy sau cú điện thoại của anh để chuẩn bị đi làm, để ăn trưa hay chỉ đơn giản là một cái hẹn nào đó...

Yêu anh, em biết mình không ngủ vùi trong những thứ mình làm được, mà còn phải cố gắng nhiều, nhiều hơn nữa.

Yêu anh, em biết thế nào là những người bạn thực sự (dù em cũng có bạn, có rất nhiều bạn). Biết trân trọng, biết lắng nghe, biết mình đang là người lớn.

Em ước những giây phút yêu thương kéo dài mãi mãi!

Để chúng mình dù có giận cũng là giận vì yêu.

Để biết mình cần có những khoảng lặng khi bất chợt thấy mình chán nhau. Bởi em biết những khoảng lặng không kéo dài, chỉ một chút thôi, cần một chút để suy nghĩ về bản thân, về tình yêu và cuộc sống.

Để dù chúng ta đến với nhau nhanh quá cũng không thấy lo lắng bởi tình yêu chân thành bởi những bước đi thật chậm và chắc chắn.

Để em có thể thì thầm bên anh rằng em thật sự ko hối hận khi yêu anh...

Bởi Em Yêu Anh nhiều lắm!

theo 360.yahoo.com/nhoctieuthu_0987

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "Yêu anh"

Write a comment