Có một con bé ... vừa ghét Mưa ... lại cũng vừa yêu Mưa tha thiết ...

Hai phạm trù ... tưởng chừng như đối lập nhau ... lại cùng có mặt trong một hiện tượng ...

Nó ghét Mưa ... bởi Mưa buồn ...

Nó ghét Mưa ... bởi Mưa nặng hạt ...

Nó ghét Mưa ... bởi Mưa trắng xoá ...

Nó ghét Mưa ... bởi Mưa lạnh lùng ...

Nó ghét Mưa ... bởi Mưa lắm sầu ...

Hàng trăm ... hàng ngàn cái như thế ... khiến nó ghét Mưa ...

Mưa ... làm

Nó nghĩ nhiều ... làm cho Nó cảm thấy cái Cuộc Sống như thêm phần u tối ...

Cũng bởi tại Mưa ... tại Mưa quá quen thuộc với Nó ... Mưa ngoài trời ... Mưa trong lòng ... Mưa giọt lệ ... cũng bởi thế ... Nó đôi lúc dường như Lạnh Lùng và Lắm Sầu y hệt Mưa ...

Ngược lại ... Nó yêu Mưa ... yêu tha thiết ...

Với Mưa ... Nó đủ Can Đảm để đối mặt với chính mình ...

Với Mưa ... Nó đủ Can Đảm để Khóc ...

Nó vẫn thường nấc trong Mưa với những tiếng thở dài...

Nó vẫn còn nhớ ... biết bao lần Nó đi trong Mưa ... chỉ để che giấu Nỗi Buồn ... chỉ để che giấu đi những giọt Nước Mắt ... Nó vẫn biết ... trong Mưa ... sẽ chẳng ai nhận ra rằng ... Nó Đang Khóc ...

Nó vẫn còn nhớ ... những lần Nó đi trong Mưa ướt lạnh ... tê cóng người ... Nó co ro ... cuộn tròn như một con Mèo ... và bất chợt nghĩ đến một điều gì đó ... tưởng chừng như Xa Vời với Nó ... Nó biết chứ ... chỉ trong Mưa ... Nó mới thật sự đủ Can Đảm nghĩ đến Tương Lai nhiều đến thế ...

Nó vẫn nhớ ... những lần Nó tắm Mưa ... vẫy vùng trong Mưa ... với cái tâm trạng hỗn độn ... lúc vui ... khi buồn ...

Lắm lúc ... mọi người trêu chọc nó..cười nhạo nó... làm nó tức giận, hụt hẫng.. dzù những câu nói đó ... làm cái lòng Tự Trọng và cái Tôi của Nó tổn thương ... Nó vẫn cười ... thậm chí là cười đều ...

Nó lại tìm đến Mưa ... ngồi bần thần ...

Chẳng việc gì ... có thể làm Nó Khóc ... ngoại trừ tình cảm ... chính cái thứ oái ăm đó ... vừa gục ngã Nó ... nhưng cũng chính cái tình cảm đó ... vực Nó dzậy ... làm Nó đau ... khiến Nó khóc ... khiến Nó lạnh ...

Nó ... lần nữa ... tìm đến Mưa ... lặng trong Mưa màh Khóc ...

Nó ... có 1 thói quen lạ ... ngắm Mưa qua song cửa ... những lần Mưa trắng xoá ... nó thích thú nhìn ... và thích thú Cười ...

Có người bảo với Nó ... ::: Mày cười ... trông xinh lắm ... nhất là lúc Mày chăm chú nhìn 1 cái gì đó ... nghĩ 1 cái gì đó ::: ...

Nhưng màh ... Nó chẳng hay cười cho lắm ... nhất là lại là khi đang ngắm hay nghĩ cái gì đó ... Bởi ... những lúc đó ... lòng Nó ... thường chất chứa đầy tâm trạng ...

Nó vẫn cứ thường thế ... vui ... cũng nhớ Mưa ... buồn ... cũng nghĩ đến Mưa ...

Chả biết từ bao giờ ... Mưa thấm sâu trong Nó ...

Chả hiểu từ lúc nào ... Nó bỗng yêu Mưa tha thiết ...

...Thèm mưa liền khủng khiếp...

... Mưa ... Ừh ... Biết đâu hôm nay trời lại Mưa ... có một cái gì đó khác ...

Ừa.. Biết đâu hôm nay Mưa sẽ thật đẹp.. không còn cái vẻ đáng ghét như mọi hôm nữa ... Phải chăng ... trong lòng Nó đang nghĩ về cái gì đó ... ở phía trước ... ừh ...có thể lắm chứ ...

360.yahoo.com/nhoctieuthu_0987

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "Đối diện vơj' mu*a!"

Write a comment