Khi bạn bước chân vào thế giới này, mẹ ôm bạn vào lòng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.

Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc bạn . Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.

Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.

Khi bạn 3 tuổi, mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu thương. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quăng đĩa xuống sàn.

Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn vài cây bút màu. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dùng chúng tô lên tất cả các bức tường trong nhà.

Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn những bộ quần áo mới. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngã ùm vào đống bùn gần nhất.

Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách la lên: “ con không đi ”.

Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ném nó vào cửa sổ nhà bên cạnh.

Khi bạn 8 tuổi, mẹ mua cho bạn một cây kem. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách để nó chảy hết lên áo.

Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng ngó ngàng gì tới việc thực hành.

Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tái xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi bóng đá đến tập thể dục rồi hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy ra khỏi xe và chẳng hề quay lại.

Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xem cinema. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi ở hàng ghế khác.

Khi bạn 12 tuổi, mẹ che trở cho bạn trước những lỗi lầm mà bạn gây ra. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tiếp tục phạm những lỗi tương tự.

Khi bạn 13 tuổi, mẹ bảo bạn đi cắt tóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng mẹ không biết thế nào là sành điệu.

Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn đi trại hè xa nhà mấy ngày. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quên chẳng viết lấy một là thứ về.

Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khoá cửa phòng ngủ.

Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cảm ơn bạn bằng cách lái nó chạy bất cứ lúc nào có thể.

Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tán dóc trên điện thoại đến nửa đêm.

Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến tận tối mịt mới về.

Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học, mang túi sách cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ ở ngoài dãy phòng tập thể vì sợ lúng túng trước mặt bạn bè.

Khi bạn 20, mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ ai chưa. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Đó không phải việc của mẹ”.

Khi bạn 21, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai, bạn cảm ơn mẹ bằng cách trả lời: “con không thích giống như mẹ”.

Khi bạn 22, mẹ ôm bạn trong ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch châu Âu không.

Khi bạn 23, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu: “Con xin mẹ đấy”.

Khi bạn 25, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo rằng mẹ yêu bạn biết nhường nào. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách dọn đến ở một nơi thật xa.

Khi bạn 30, mẹ gọi và khuyên bạn về cách nuôi dạy trẻ con. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo rằng: “Mọi chuyện giờ đã khác trước rồi”.

Khi bạn 40, mẹ gọi để nhắc bạn đi thăm một người thân. Bạn cảm ơn mẹ bằng câu trả lời: “Con thật sự bận mẹ ạ”.

Khi bạn 45, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tìm đọc cuốn: “cha mẹ là gánh nặng cho con cái”.

Và rồi một ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa kịp làm giờ sụp đổ hoàn toàn…

Ta hãy dành một giây phút nào đó để quan tâm và tỏ lòng kính trọng người mà ta gọi là Mẹ, dù rằng một số người sẽ không thể hiện điều đó một cách thẳng thắn với mẹ mình. Chẳng điều gì có thể thay thế được mẹ. Hãy trân trọng từng giây phút, dẫu rằng đôi khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta, có thể không đồng ý với những suy nghĩ của chúng ta, nhưng người đó vẫn là mẹ bạn!!!

Mẹ sẽ luôn bên bạn, lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như những nỗi thất vọng của bạn. Yêu thương, kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác về mẹ. Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.

HoangThanhNhan

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "Me. va cuoc hanh trinh cua ban"

Write a comment