Mỗi khi nghe ca sĩ Phương Thanh cất lên bài hát"Một thời đã xa", nước mắt tôi cứ tuôn rơi và rơi hoài không ngớt...

Ngày xưa, cách đây hơn 10 năm, khi bắt đầu năm học lớp 10, tôi đã có tình cảm với một cô bạn học chung lớp, cô ấy tên là T.T.K. Trinh. Ngày ấy chúng tôi thương yêu, quan tâm tới nhau rất nhiều. Khi học, chúng tôi luôn chia sẻ, giúp đỡ nhau trong học tập. Có những tâm sự buồn, vui trong cuộc sống chúng tôi đều tâm sự và tìm cách tháo gỡ những nỗi buồn, những nỗi đau trong tâm trí của chúng tôi.

Tình cảm ấy, cứ trôi dần theo năm tháng và chúng tôi đã vô tình biến nó thành tình yêu khi nào không biết. Khi mối tình đầu chớm nở, tôi không bao giờ muốn rời xa cô ấy dù chỉ là một phút, một giây. Tôi yêu cô ấy nhiều lắm và cô ấy cũng không khác gì tôi. Mỗi lần tan lớp, cô ấy muốn tôi ngồi tâm sự, trò chuyện thêm một chút nữa rồi về.

Tôi thường xuyên đến nhà cô ấy chơi, cha mẹ cô ấy cũng rất thích tôi. Mãi đến một ngày mây chiều phủ kín, tôi mới nghe trong tai mình những tiếng sét đánh rất dữ dội rằng cô ấy đã có người yêu rồi. Cô ấy chỉ lừa dối tôi thôi (đó là lời của một người bạn thân của cô ấy nói với tôi). Lúc đó tôi không còn nghĩ gì nữa, chỉ vì quá yêu nên tôi rất giận khi nghe thông tin này.

Tôi quyết định sẽ dần quên cô ấy đi, sẽ không trò chuyện, tâm sự, hỏi han gì nữa. Cuối cùng, 10 ngày trôi qua, cô ấy không ngớt lời hỏi tôi "tại sao?". Tôi lặng thinh, không phân tích, không giải bày, mặc cho cô ấy có khóc, rồi đau đầu không học được. Tôi chỉ biết cất lên một đoạn của ca khúc "Một thời đã xa", với những câu hát đau thương, chỉ trích cô ấy "Và anh biết, em sẽ quên hết những bài tình ca viết riêng tặng em, và anh biết trái tim em có hình bóng ai kia đâu chỉ riêng anh".

Chính tại thời gian ấy, cô ấy cũng quyết định thôi học, bỏ cả tương lai tươi sáng đang chờ phía trước. Cô ấy để lại tôi bức thư, rằng cô ấy yêu tôi rất là nhiều và trong trái tim cô ấy chỉ có tôi. Cô ấy còn nói rằng, tôi sẽ mãi mãi đau buồn và hối hận vì ca khúc tôi đã hát. Đúng thế, tôi hối hận lắm, tôi buồn lắm. Mỗi khi nghe ca sĩ Phương Thanh cất lên bài hát này, nước mắt tôi cứ tuôn rơi và rơi hoài không ngớt.

Đã mười mấy năm rồi tôi không gặp được cô ấy. Được biết cô ấy đã có chồng và đã có con. Còn tôi thì cũng vậy, tôi đã có vợ, có con và thương yêu vợ con rất là nhiều. Nhưng tôi chỉ có một điều làm cho tôi dằn vặt đến ngày hôm nay, đó là tôi chưa một lần xin lỗi mối tình đầu của tôi, tôi muốn gào thét lên "Xin lỗi em, ngàn lần xin lỗi em". Vì tôi mà cô ấy đã đánh mất tương lai của mình. Tôi xin cầu chúc em hạnh phúc!

Theo suckhoesinhsan.com.vn

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "Lời tâm sự chân thật"

Write a comment