Có những điều đã qua sẽ còn mãi, còn mãi...

như một vết thương đã lành sẹo nhưng vết sẹo vẫn còn ở đó, chỉ thi thoảng nhói lên, rất khẽ...

kí ức bao giờ cũng là những điều đẹp đẽ nhất, giản dị nhất...

18 giờ, và em đi trong những vạt nắng cuối cùng còn sót lại, lạ lẫm vì lần đầu tiên mặt trời to thế, đỏ ối, phả vào mặt em.

Những nhạy cảm trong em báo cho em biết đông sắp đi cho xuân trãi về, dù vai em đang trĩu nặng, em cũng đứng nhìn những cành xanh, lấp ló những vạt lá đỏ, chen ngang những vệt lá vàng. Bản năng thúc đẩy em đưa tay sang bên cạnh. Nắm. Với. Chới với..... đông đến rồi đông sắp qua...em trốn sau lưng mùa đông tìm ấm áp...

....... Nỗi nhớ tưởng như mỏng lắm, mà cứ loang như vệt dầu. Giờ thì em đây. Hiện hữu. Sống động. Trưởng thành hơn biết bao nhiêu. Mà vẫn trong mắt những đốm sáng kỳ lạ, lấp lánh của những tháng năm xa xưa với tình yêu dành cho anh trong trẻo.

Mà vẫn mong manh như một sợi tơ trời xanh biếc, mắt dâng đầy nước khi anh thình lình nói: “Anh sẽ về…..

Biết bao dáng hình đã lướt qua một đời em ...

Có ai đấy đi chậm lại và khẽ mỉm cười .

Có ai đấy lặng lẽ nhìn em .

Có ai đấy thấy đơn côi và cần em đến .

Có những người em đã khát khao được chạm vào dù chỉ là chân mày , có những người em đã khát khao đứng trong vòng tay ấm áp , có những người làm em không thèm nhếch mép .

Những mảnh đời cứ vô hồn trôi .

Như là trước , như là đang , như là sau .

Có thế thôi .

Em sẽ không tìm cho mình một bờ vai nữa, mà tự thúc mình đứng dậy.

Đau lắm, biết em đơn côi một mình,trơ trọi giữa đời...Nhưng hơn thế,nhạt nhẽo lắm khi cứ cố tìm cách bù đắp yêu thương....

Theo 360.yahoo.com/nhoctieuthu_0987

Thursday, September 24, 2009 Posted in | , | 0 Comments »

One Responses to "3m sợ nắng bật khóc"

Write a comment